Trong cung Dục Khánh lượn lờ hương hoa nhài thanh nhã, tiểu cô nương trong ngực thật sự rất mệt mỏi, hô hấp dần ổn định, thân thể mềm mại như vắt mì, vòng eo nhỏ nhắn tựa như bấm một cái là có thể gãy, Kỷ Hoán hoàn toàn không dám dùng lực để ôm.
Thật sự là nâng trong lòng bàn tay sợ rơi, đặt trong lòng sợ vỡ.
Lông mi của tiểu cô nương cong lên như một cái bàn chải nhỏ, thoáng tới gần xem, mỗi sợi đều thấy rõ ràng.
Thứ bị bao trùm bên dưới hàng lông mi này là đôi mắt hạnh khiến người ta nhìn cũng phải cảm thấy ngạc nhiên.
Tiểu cô nương ngủ không lâu.
Hồ Nguyên mang theo sắc mặt vội vàng đi đến bẩm báo chính sự, còn chưa đi tới gần đã thấy trong ngực của Thái Tử gia anh minh thần võ chưa từng gần nữ sắc nhà mình có thêm một cái đầu phụ nữ, còn có một mái tóc thật dài.
Theo đó còn có ánh mắt thoáng trở nên sắc bén của Thái Tử gia.
Hồ Nguyên cười ngượng ngùng hai tiếng, Thái Tử gia đã nếm mùi vị của phụ nữ, dù sao cũng nên nạp thêm nữ tử yêu kiều quyến rũ vào Đông Cung hầu hạ nhỉ, trên phương diện dòng dõi có thể càng nhiều càng tốt.
Nhưng Vạn Tuế Gia thúc giục mãi không được.
Da mặt Trần Loan mỏng, lúc này mặt đào má hạnh, nàng hơi cắn môi, giãy giụa động đậy thân thể, giọng nói xấu hổ mang theo sự e sợ, nhỏ giọng nói: “Điện hạ, mau buông thiếp xuống, cẩn thận lát nữa bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-tuoc/2887229/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.