Thoáng một cái hơn mười năm trôi qua, đứa nhỏ lúc trước còn tập tễnh bước đi nay cũng đã lớn trưởng thành rồng phượng giữa loài người. Kỷ Triệu lần đầu lộ ra phong thái, đã sớm đi theo Kỷ Hoán học cách làm Hoàng Đế, bắt đầu từ từ gánh vác gánh nặng trên vai phụ thân, một mình phụ trách một mặt công việc, thậm chí sau này, trở thành cánh tay phải đắc lực không thể thiếu của Kỷ Hoán.
Ngược lại, hai công chúa sống tự do tự tại hơn rất nhiều, quen được Nguyên Thành Đế chiều chuộng, muốn gì được nấy, cũng chỉ có Trần Loan mới có thể hung dữ quyết tâm nghiêm phạt dạy bảo bọn họ.
Cứ như vậy, mười lần thì có đến tám lần Kỷ Hoán đứng ra làm hòa, chuyện lớn hóa thành chuyện nhỏ. Nhìn thấy thế, Trần Loan chỉ có thể dở khóc dở cười.
Trong hai đứa nhỏ, Kỷ Trừng tính khí dịu dàng, tâm tư tinh tế, thường thích cầm sách ngồi dưới mái hiên đọc cả ngày. Tướng mạo không tinh xảo bằng muội muội Kỷ Thanh, nhưng ngược lại có có khí chất tao nhã thi thơ, bởi vì không thích náo nhiệt, nên không hay gặp người lạ.
Mà Kỷ Thanh trời sinh thân thể tốt, không ngồi yên được một phút, múa roi dài uy phong, thái độ làm người hào sảng trượng nghĩa, thường xuyên cải trang thành nam nhân, lẻn ra khỏi cung gây chuyện. Dựa vào sự dung túng mở một mắt nhắm một mắt của phụ thân Hoàng Đế, được nuông chiều vô cùng, mỗi ngày trải qua thuận lợi như cá gặp nước, nhưng đây cũng chính là điều khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-tuoc/2887115/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.