Tội nhất là Sang Hiểu Du ngồi trên bàn ăn mà không ngừng run rẩy. Thức ăn nuốt đều không trôi.
" Hiểu Du no rồi "
Toan bỏ đi. Bị giọng nói lạnh băng của Thiên Phong gọi lại.
" Tôi còn chưa đi, em dám đi trước. Ngồi xuống tiếp tục ăn "
Sang Hiểu Du cánh môi run run không phát ra âm thanh khô khốc nào. Nhẹ nhàng ngồi xuống tiếp tục ăn. Gương mặt mếu máo sắp phát khóc.
Năm phút sau, Thiên Phong đẩy ghế đứng dậy bỏ đi. Sang Hiểu Du còn ngồi đó ăn hăng say. Ăn không cảm nhận được mùi vị gì. Thiên Phong cứ như vậy mà hù doạ Hiểu Du. Cô làm gì cũng không tự nhiên. Ngay cả ăn cũng không ngon miệng.
" Hiểu Du, con đã no không thể ăn nữa rồi. Ăn quá nhiều trước khi đi ngủ không tốt đâu "
Quản gia đi ra dọn dẹp khuyên ngăn Sang Hiểu Du. Cô ậm ừ rót nước uống rồi rửa tay đi lên phòng.
Hoàng Thiên Phong ngồi trên giường đợi chờ Hiểu Du. Cô mở cửa bước vào.
Miệng nhỏ cất giọng đều đều nói với anh.
" Cậu chủ, cậu giận Hiểu Du lâu như vậy. Sao không trực tiếp cho cá mập ăn Hiểu Du luôn đi. Khỏi nhìn thấy Hiểu Du nữa là cậu chủ sẽ không còn bực bội "
Hoàng Thiên Phong chau mày, anh nói giận cô khi nào. Chỉ chọc cô một chút. Mà cái gì có cá mập ở đây. Đầu óc Sang Hiểu Du bị úng nước rồi.
Tự biên tự diễn quá mức xa vời.
" Mèo ngốc Hiểu Du, em nói linh ta linh tinh gì đấy "
" Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-that-yeu-nghiet/975203/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.