Hôm sau,Đằng Hàn Mạc trở về cũng là lúc Nguyệt Dao Dao chẳng thể đi nổi,cô chỉ nằm trên giường người nóng bừng
Đằng Hàn Mạc là do nhớ cô gái nhỏ của mình quá liền muốn qua xem sao.Có phải hắn đã hơi nặng lời hay không?
Vừa bước tới cửa phòng Nguyệt Dao Dao thấy không đóng cửa Đằng Hàn Mạc có linh cảm không tốt đẩy cửa vào thì đúng ngay cô gái nhỏ của anh nằm trên giường ngọ nguậy lấn tấm mồ hôi
Đằng Hàn Mạc bất an đưa tay lên sờ vào gò má của cô.Sao lại nóng thế này?
Nguyệt Dao Dao trong mơ hồ cầm chặt tay Đằng Hàn Mạc
"Cậu...em không...làm...tin...em "Nguyệt Dao Dao vừa nói vừa khóc khuôn mặt lúc này chẳng thể không đáng thương
Đằng Hàn Mạc không nói gì,hắn thở dài toán đứng lên gọi bác sĩ nhưng ai ngờ Nguyệt Dao Dao kéo tay áo hắn,càng khóc to trong mơ hồ
"Huhu em...xin lỗi " Cô cứ lặp đi lặp lại
Đằng Hàn Mạc rờ khắp người cô càng ngày càng nóng thế này
"Ngoan.Đừng làm rộn " Đằng Hàn Mạc vén mái tóc của cô ra đồng thời bấm số điện thoại
" Bác sĩ Ưu ông đến ngay biệt thự cho tôi " Đằng Hàn Mạc giọng đầy hối thúc
"Vâng...vâng cậu " Bên đầu giây bên kia giọng vô cùng sợ hãi
" Tôi cho ông 5 phút nhanh tới đây " Đằng Hàn Mạc vì lo cho con mèo nhỏ của mình nên càng tống to
5 phút sau
Bác sĩ Ưu có mặt tại Đằng gia ông vội vãi vào khám cho Nguyệt Dao Dao,cả nhà ai nấy đều lo lắng cho con bé nên đứng trước cửa phòng
"Thưa cậu.Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-rat-cung-chieu-em-tieu-bao-boi/200146/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.