"không phải chứ, tại sao lại là mì gói? " Hà Mỹ Hoa nhìn những bát mì đang nghĩ ngút khói trên bàn, liền tỏ vẻ chán nản ngay
"Nào nào, có món ăn là được rồi " Quan Hạo Vương ôm vai bà xã của mình kéo lại chiếc bàn ăn
Nguyệt Dao Dao cũng định ngồi xuống bàn, vậy thức ăn của cô đâu? Còn Đằng Hàn Mạc nữa, chỉ là nấu mì gói sao lại lâu thế?
Bụng cô vừa đúng lúc đánh trống thì hắn mới ôm hai bát mì ra
Cô hớn hở định bụng muốn ăn ngay thế mà người đàn ông kia đi ngang qua
" Dao Dao, em đi theo tôi " Rồi đem hai bát mì kia đi lên phòng khách
Cô cũng thiệt là không hiểu, tại sao phải ăn trên phòng khách, ăn chung vẫn là vui hơn mà.Vừa bực, vừa tức là thế nhưng đến lúc mở nắp của bát ra thì mới biết đó không phải là mì.
Bát của cô có cơm, có cả trứng chiên và thịt.Còn bát của hắn là mì gói và hành:)) ở đây có sự chênh lệch nhẹ chăng
Cô ngơ ngác nhìn hắn lúc lâu.Gì đây? Là hắn làm sao?
"Nhìn gì? Tôi thơm ngon lắm sao..hay là..em muốn ăn tôi hơn " Đằng Hàn Mạc thấy cô gái ngày ngây ngốc ngạc nhiên liền nhắc nhở còn kèm thêm ý trêu chọc.Cô gái này lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng ngạc nhiên ngây ngốc đến buồn cười
" Nào có, em ăn ngay, cảm ơn ông xã " Cô nghe tới lời của hắn thì đã nổi hết da gà.Hắn nghĩ hắn ngon?Cô đây không thèm
Thế là Nguyệt Dao Dao ăn hết cả bát cơm.Tuy cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-rat-cung-chieu-em-tieu-bao-boi/1327302/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.