“Ngại quá, tôi không thể đi theo các người, tôi còn có chuyện phải làm!” Trần Hạo Vân lắc đầu, từ chối đi theo bọn họ.
“Thế thì thế này, anh muốn làm chuyện gì, chúng tôi chờ anh làm xong rồi lại đi, như vậy được rồi chứ?” Nữ cảnh sát này nói rất dễ nghe, khiến cho Trần Hạo Vân cũng không còn lời nào để phản bác.
“Tùy các người!”
Cứ như vậy, Trần Hạo Vân đi dạo một vòng quanh khu đất, phía sau lúc nào cũng có ba người cảnh sát đi theo, người không biết còn tưởng rằng ông lớn nào đấy, một đường đi có cảnh sát đi theo hộ tống.
Nhưng trên thực tế đúng là như vậy, chỉ cần Trần Hạo vân đồng ý, lúc nào cũng có thể sắp xếp một nhóm binh đặc chủng tinh anh tới bên cạnh đi theo anh, nhưng bây giờ ở giai đoạn này anh vẫn chưa cần, nói theo cách khác chính là, anh muốn dựa vào bản thân mình.
Bất tri bất giác, bọn họ dần dần dời khỏi khu dân cư, Trần Hạo Vân cố ý dẫn ba người đi tới nơi có địa thế cao, mà ba người hình như cũng chú ý tới điểm này, ngay cả đi đứng cũng trở nên thận trọng.
“Đứng lại, anh muốn dẫn chúng tôi tới chỗ nào?”
Ở trong mắt bọn họ, nếu như theo đúng lời người đàn ông đó nói, bọn bắt cóc ở đây, vậy anh chẳng phải là đang mang dê vào miệng cọp hay sao, bởi vì số lượng bọn bắt cóc còn chưa xác định, chỉ dựa vào ba người bọn họ đơn thuần là rút dây động rừng!
“Tôi đi khảo sát đất, đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-nha-ta-la-phu-hao/215099/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.