“Cậu Trần, cậu làm như vậy không tốt lắm đâu.” Người đàn ông được gọi là anh Lưu bước lên trước hai bước, chắn trước mặt anh Hùng đang hôn mê.
“Đây là cá cược, nếu đã thua, thì phải thực hiện ước định.” Trần Hạo Vân nói, cánh tay vừa lật, một con dao sáng loáng xuất hiện ở lòng bàn tay anh.
Cho dù là ông Khiêm, lúc này cũng hoàn toàn bị thuyết phục bởi phong cách làm việc của cậu chủ, thật sự quá quân phiệt, nói một không có hai, thật sự cứng rắn hơn cả chủ tịch.
“Cậu động vào anh ta thử xem.”
Đột nhiên, một vị các chủ khác đứng lên, vài chục thành viên của Ngụy Nghĩa hội đứng xung quanh bao vây anh. Thấy vậy, Trần Hạo Vân cũng chỉ nhìn xung quanh một vòng, im lặng nhanh chóng ghi nhớ vào trong đầu, tổng cộng có 57 người, ngoài ông Khiêm và Lăng Thanh Nguyệt thì còn có anh Hùng đang hôn mê.
Thời gian để giải quyết đám người này, nhiều nhất ba phút.
Trong lòng đã dự đoán ra thời gian chiến đấu, Trần Hạo Vân liếm môi, tay trái ném tàn thuốc: “Các người muốn cùng lên, hay là từng người một.”
“Đương nhiên là cùng lên rồi.”
Nghe thấy lời anh Lưu nói, Lăng Thanh Nguyệt vội vàng lên tiếng: “Chờ chút.”
Tất cả mọi người đều nhìn Lăng Thanh Nguyệt, thấy cô ta chỉ hướng ngoài vòng tròn nói: “Ông chủ Ngụy tới rồi, chuyện này, vẫn là để ông chủ Ngụy quyết định.”
Đám người tránh ra, một gã đàn ông trung niên đi tới, mặt chữ điền, ánh mắt đảo qua từng người một ở đây, gã mặc tây trang giày da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-nha-ta-la-phu-hao/215096/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.