Rời khỏi câu lạc bộ, Trần Hạo Vân muốn định tự mình lái xe, nhưng có nói thế nào Vương Tử Nghiên cũng không cho: “Anh uống nhiều rượu như vậy, để tôi đưa anh về.”
“Không sao, tôi không say.”
“Không được, nhỡ anh xảy ra chuyện gì, tôi không chịu trách nhiệm nổi.” Nói xong, Vương Tử Nghiên mở cửa xe của mình để cho Trần Hạo Vân lên xe.
Thấy cô kiên quyết như vậy, Trần Hạo Vân đành phải lên xe ngồi, xe lăn bánh, chiếc Ferrari 488 lăn bánh trên đường, để lại đằng sau ánh đèn xe ở góc cua.
Trên xe, nhìn một bên mặt của Vương Tử Nghiên, Trần Hạo Vân bỗng cảm thấy người phụ nữ này rất mạnh mẽ.
Loại mạnh mẽ này, bắt đầu từ tính cách, cho đến khí chất, mọi người thường hay nói là người phụ nữ mạnh mẽ, trách không được tập đoàn Vương Thị lại có thể phát triển nhanh chóng như vậy, để có thể như vậy thì không thể không dùng thủ đoạn, mà Vương Tử Nguyên trước mặt đây liền có đủ.
Đến biệt thự nhà họ Trần, Trần Hạo Vân cũng không mời Vương Tử Nghiên vào, nói thẳng ra, trước mắt hai người cũng chỉ là mối quan hệ hợp tác, không phải bạn bè chính thức, cho nên cái gì cần chú ý vẫn phải chú ý, mới vừa rồi uống rượu hộ, cũng chỉ là giúp đỡ mà thôi.
“Ngày mai gặp.”
“Được.”
Hai người gật đầu cười tạm biệt, chiếc xe Ferrari lại quay đầu lần nữa, mà vào lúc Trần Hạo Vân quay người, liền thấy trước cửa nhà có người, Đặng Lan mặc váy ngủ đang đứng ở đó:
“Sao em còn chưa ngủ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-nha-ta-la-phu-hao/215086/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.