“Như thế nào, Trần Hạo Vân anh muốn tự mình động thủ sao?” Dương Hà nhìn thấy Trần Hạo Vân bộ dáng muốn ra tay, liền cảm thấy buồn cười: “Đừng trách tôi không nói cho anh biết trước, những người này đều vô cùng nổi tiếng ở karaoke Hoàng Gia, chỉ sợ sẽ gãy tay gãy chân mà thôi!”
Dương Hà cười, hiện tại đây cũng là địa bàn của ông chủ Vân, Trần Hạo Vân lấy cái gì mà đấu lại với hắn ta.
“Khụ khụ, tổng giám đốc Hà!” Ông chủ Vân hắng giọng, ý bảo Dương Hà chú ý, nhưng Dương Hà lại vỗ vỗ bả vai ông chủ Vân: “Ôi chao, ông chủ Vân, sự tình đã đến mức này, còn có cái gì mà giấu diếm chứ?”
“Xử lý thằng nhóc này sạch sẽ, tôi sẽ trả cho anh số tiền mà nó định lấy của anh, đến lúc đó, chờ tôi tiếp quản Hưng Thịnh, chẳng phải là một phần ba địa bàn Hà Nội này sẽ do hai ta định đoạt hay sao?”
Trần Hạo Vân sớm đã đoán được như vậy, cho nên cũng không quá kinh ngạc, đối mặt với hơn mười người cầm vũ khí, anh cũng không thèm để ý đến.
Chủ động xông vào đám người, sau đó giằng lấy cây thép sắt, một trận ẩu đả xảy ra, chưa đến một phút hơn mười người đều kêu đau đớn nằm quằn quại trên mặt đất.
Quơ quơ thanh sắt, Trần Hạo Vân cười nhìn Dương Hà, mà Dương Hà cảm thấy như có một con thú hoang đang nhìn mình chằm chằm, toàn thân trở nên run rẩy, ai mà ngờ được cậu chủ tập đoàn này, lại mạnh như vậy.
“Anh muốn làm gì” Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-nha-ta-la-phu-hao/215083/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.