Học xong cách làm nhục người khác mà tâm trạng của cậu chỉ vẫn chẳng khá lên được.
Cậu một tay giữ tay lái, một tay chống cằm đặt bên đôi môi đỏ mọng, mặt mũi nghiêm nghị, lạnh lùng im lặng lái xe.
Cô hầu ngồi bên cạnh ấm ức vọc vọc cái túi Doraemon trong tay. Cômuốn nói chuyện, nhưng động phải cái mặt lạnh lùng của cậu chủ lại không có dũng khí.
Cô hại cậu chủ hứng gió lạnh đợi tới mười hai giờ hơn, thân làm người hầu như cô đúng là càng lúc càng thất bại rồi.
Mím môi lại, cô hít một hơi thật sâu, là ảo giác của cô sao? Trong xecậu chủ không có mùi nước hoa nồng nặc, nhẹ nhàng sạch sẽ khiến cô ngạcnhiên.
Bị đôi mắt to tròn chớp chớp mang theo ánh sáng mong đợi nhìn chằm chằm, cậu chủ hồ nghi liếc nhìn cô, mừng trộm cái gì đó? Vìchờ cô cùng về nhà mà để cậu chờ tới mấy tiếng trong gió lạnh, thỏa mãnkiêu hãnh lắm hả?
“Cậu chủ? Có phải cậu mới rửa xe không?”.
“... Làm sao?”.
“A! À! Không sao ạ!”. Cô xua tay, nhưng không nén được cười, tựa vào cửa sổ xe vai run rẩy.
Bị người hầu cười nhạo vô duyên vô cớ, cậu chủ vô cùng khó chịu, thừalúc đèn đỏ phanh xe lại, kéo đầu cô hầu qua, “Cô còn muốn bị làm nhụchả?”.
Đáp lại cậu là câu nói chập cheng của cô hầu, “Cậu chủ,về nhà em xả nước tắm cho cậu, nấu mì bữa khuya cho cậu, xoa bóp chocậu, có được không ạ?”.
“...”. Sao đột nhiên cô lại tốt tínhlăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-ho-do/1928311/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.