🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thủ tục chuyển vào kí túc xá đã hoàn tất, chỉ đợi ngày mai chuyển lên phòng đào tạo nữa là xong. Nhật Tân bảo rằng: "Từ nay chị không cần lo lắng gì nữa, yên tâm học hành được rồi.

Lúc đó đang ăn trưa, nghe xong câu nói của Nhật Tân chẳng hiểu sao lòng cô lại chùng xuống. Rốt cuộc thì tại sao buồn bã vẫn không biết được?

Cô muốn rời xa Hoàng Phong, vì biết bản thân mình và hắn không có tương lai?

Nếu mẹ cô biết cô đang qua lại với cậu chủ chắc hẳn sẽ shock đến mức ngất xỉu cho mà xem.

Hơn nữa... Dương Thiên Ân... cô ta mới là vị hôn thê chính thức của Hoàng Phong. Cô có thể nhìn ra, dì Ảnh cũng thật lòng thích cô ấy trở thành con dâu của mình.

Ngày trước, Nguyệt Vy luôn muốn rời xa Hoàng Phong, muốn càng nhanh thoát khỏi hắn càng tốt, lúc đó cô không nghĩ ra được nhiều lí do như vậy, chỉ duy nhất một điều là cô hận hần, cô ghét hắn... Nhưng giờ thì, bấy nhiều lí do thôi thúc cô rời xa Hoàng Phong đều thuộc về lí trí, về cảm xúc, sự thật là cô không còn chán ghét Hoàng Phong như trước.

Tạm thời vẫn chưa định nghĩa được cảm xúc này là gì?

Một người ở bên cạnh mình lâu như thể lại còn quan tâm chăm sóc mình nhiều như thế, cô không phải gỗ đá trơ lì, cô là người, có trái tim có cảm xúc, đến nay, đã động lòng vì hãn không dưới một lần.

Trời mưa lất phất, những hạt mưa li ti nhỏ nhắn kim tuyến rơi trắng trời, giữa mùa đông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-em-sai-roi/619941/chuong-102.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.