Thiên An nhìn thấy Nhật Tân, nhất thời sắc mặt tái mét, xấu hổ, rối rắm, thẹn thùng đủ loại cãm xúc đan xen khiến Thiên An như bị bóc trần trước mặt cậu. Đồng bọn Thiên An không dám manh động, vội vã thả Nguyệt Vy ra. Nhật Tân lao nhanh về phía họ, mỗi bước đi đều mang theo khí thế đuổi cùng giết tận.
Thiên An cùng mấy cô gái khác không tự chủ được mà bước lùi về phía sau. Nguyệt Vy được giải thoát, cô liền chạy đến bên Nhật Tân, cậu kéo cô vào lòng, trên gương mặt điển trai hiện rõ sự quan tâm sốt sắng: "Chị có sao không, có bị đau chỗ nào không?”
Nguyệt Vy lắc đầu bảo không sao. Nhưng ánh mắt Nhật Tân lập tức tối sầm lại, cậu chăm chú nhìn vệt máu rỉ ra từ khóe miệng cô, đôi đồng tử co rút mãnh liệt. Nhật Tân kéo Nguyệt Vy về phía sau lưng, cậu phóng ảnh mắt giận dữ đục ngầu về phía Thiên An, ngực phập phồng như sắp nổ tung: "Dương Thiên An, tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi. Đừng có động vào chị ấy. Cậu cố tình không nghe có đúng không?”
Thiên An mặt trắng bệch nhìn Nhật Tân, môi cô ta run run: “Tân... cậu nghe tớ nói đã thật ra...
Nhật Tân lớn tiếng: “Tôi không muốn nghe bất cứ điều gì từ loại người như cậu cả. Dương Thiên An, tôi nói cho cậu biết, đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo cậu, nếu còn không biết điều cậu đừng trách tôi. Cậu càng làm những trò này tôi càng ghét cậu hơn thôi. Đừng tốn công vô ích. Sắc mặt Thiên An càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-em-sai-roi/619931/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.