Hoàng Phong năm tay cô bước vào nhà hàng, bước chân hắn trầm ổn, đều đặn lại uy nghiêm, lại rất nhanh, đi theo hẳn nhịp chân của cô cũng gấp gáp hơn bình thường. 
Người quản lý thao thao bất tuyệt đi phía sau, hệt như cún con theo đuôi chủ nhân, mặt nịnh hót người khúm núm. Hoàng Phong cũng không nể mặt mà đáp lại anh ta tiếng nào, cứ năm chặt tay cô đi thẳng lên cầu thang, hoàn toàn phớt lờ người quản lý. 
Mãi đến khi ngôi vào bàn, sau khi gọi món hắn mới nhàn nhạt thốt ra một câu: "Tất cả món ăn không được cho tiêu vào.” Nguyệt Vy không ăn được tiêu, điểm này hẳn luôn ghi nhớ. Anh chàng quản lý nghe hắn căn dặn, gật đầu liên tục, cười tươi như hoa: "Vâng. Sẽ làm theo đúng như ý ngài. Đảm bảo không có hạt tiêu nào trong thức ăn 
Hoàng Phong đưa menu cho anh ta, lạnh nhạt phất tay. Anh chàng cũng biết điều, cúi đầu lùi xuống. 
Không gian lúc này chỉ còn lại hai người, nhất thời bao trùm trong bầu không khí ngượng ngùng khó chịu. Tiếng nhạc du dương trầm bổng nhẹ vang bên tai, ảnh đèn nhàn nhạt mang đến một cảnh tượng hết sức êm dịu lãng mạn. Bàn ăn cạnh một bức tường kính trong suốt, bên dưới cảnh sắc thành phố dập dìu trong ánh đèn neon rực rỡ. 
Toeic24.vn - Luyện Thi TOEIC Miễn Phí 
Tổng hợp đề ETS 2018 - 2021, thi thử chấm điểm miễn phí! 
Thi Thử Ngay 
QC 
Nguyệt Vy chẳng dám nhìn hắn, củi mặt nhìn mép bàn. Dù vậy cô vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng rực của hãn khóa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-em-sai-roi/619856/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.