Tuệ Đường nghe những lời này tuy rằng giọng nói của Tiêu Đình cực kỳ lãnh đạm nhưng cô vẫn rất kinh hỉ, vừa rồi còn tưởng rằng đã hết hy vọng.
” Là thật sao?”
” Cô đồng ý rồi vậy bắt đầu từ tối nay đi.”
Tối nay? Tuệ Đường nhất thời không thể tiếp thu được hàm ý trong câu nói của Tiêu Đình, khẽ ngẩn người.
” Tối nay….làm gì?”
Tiêu Đình nhìn cô một cái, ngắn gọn nói:
” Đến chỗ tôi”
” Việc này…. hình như không tiện lắm” Tuệ Đường băn khoăn nói, buổi tối nếu cô không về, mẹ và Lily chắc chắn sẽ hỏi, đến lúc đó cô biết trả lời thế nào?
” Không tiện lắm? Hoá ra vừa rồi những lời cô nói chỉ là cho vui, thực chất không hề nghiêm túc?” Tiêu Đình ngữ khí rét lạnh, gương mặt bao phủ sự trào phúng cùng giận dữ.
Tuệ Đường ý thức được Tiêu Đình đang tức giận bèn giải thích:
” Không phải vậy, em rất nghiêm túc.”
” Được, quyết định như thế, đến giờ làm việc rồi, tôi ra trước.” Tiêu Đình xoay người đi
Tuệ Đường vội vã theo Tiêu Đình rời phòng nghỉ.
” Vậy bây giờ em làm gì?” Tuệ Đường đứng cạnh bàn làm việc của Tiêu Đình, dè dặt hỏi, Tiêu Đình yêu cầu cô làm nhân viên nhưng lại không phân công công việc cho cô, cứ thế im lặng xem văn kiện, không để ý đến sự tồn tại của cô.
Tiêu Đình hơi ngước đầu lên liếc nhìn Tuệ Đường, nói:
” Đống tài liệu ở bên kia, cô đọc rồi báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-doi-mot-chut/2070469/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.