Tuệ Đường nghe thấy lời của cô gái tóc nâu không kịp nghĩ nhiều liền như một phản xạ tự nhiên bước ra khỏi thang máy.
Không phải cô không muốn nói thật nhưng cái người đàn ông ở đằng trước kia có vẻ như không muốn thừa nhận cô là nhân viên của anh cho nên để không rơi vào tình thế khó xử, cô liền chạy ra ngoài.
Cô gái tóc nâu kia làm việc ở tầng này, thấy Tuệ Đường thật sự theo ra thì nghi hoặc hỏi:
” Không lẽ bộ phận kế toán tuyển nhân viên mới, cô đến đây làm việc hả, sao lại không đeo thẻ?”
Tuệ Đường lúc này mới chợt nhớ ra cô gái tóc nâu này cũng là nhân viên của Phong Đình, cô không tìm được lý do nào phù hợp, định xoay người bấm mở cửa thang máy thì nhận ra có người đang đi xuống cô sẽ phải chờ rất lâu.
Đúng lúc ấy có một người đàn ông đi về phía hai người đang đứng cất giọng trầm trầm:
” Helen, sao cô còn đứng ở đây?”
Tuệ Đường quay ra, đây chẳng phải là thư kí của Tiêu Đình, hình như gọi là Cao Thành, anh ta bước tới chỗ hai người, giọng lạnh nhạt nói với cô gái tóc nâu:
“Cô đứng đây làm gì? Còn không trở về phòng làm việc”
Cô gái tóc nâu biết Cao Thành là thư kí của tổng giám đốc, cũng rất kiêng dè, lúng túng nói:
” Xin lỗi, tôi lập tức đi làm việc” Sau đó nhanh chóng rời khỏi đó.
Tuệ Đường khó hiểu nhìn Cao Thành, anh ta bắt gặp ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-doi-mot-chut/2070464/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.