- Di truyền sao?_ Hyun hỏi, giọng xót xa.
- Từ ba của chị ấy, Hemophilia rất hiếm ở con gái nhưng chị ấy bị di truyền từ người cha quá cố, mẹ...chị ấy bình thường_ Giọng thằng nhóc run lên, nghẹn lại trong nước mắt.
- Còn máu trắng nữa à?_ Hyun cười bi thương hỏi.
- Sắp sang giai đoạn 3 rồi, may là Hemophilia chị ấy mắc khá nhẹ, không nặng lắm, vẫn có thể phẫu thuật được_ Giọng Won dịu đi đôi chút nhưng vẫn run rẩy khi nói_Vào thăm chị Yeon đi, em đi mua ít cháo.
- Ừ_ Chỉ đáp nhẹ một tiếng, Hyun đi vào trong phòng luôn, Won thì nhìn cánh cửa đang dần khép lại kia, lòng thắt lại.
Chị à, Won là thằng em trai tồi tệ, chị nhỉ?
Won đã lừa chị suốt ba năm nay, nếu chị biết được, chị có hận Won không?
Chị à! Chị đừng ghét Won nhé. Nếu không có chị chẳng bao giờ là Won cả.
Chị à!! Đừng ghét Won nhé, nếu ghét, chị hãy ghét Nam Ji Won, đừng ghét Won, chị nhé!!
***Ở trong phòng bệnh***
Yeon nằm trên giừơng, căn phòng thoang thoảng mùi hoa hồng nhè nhẹ. Hyun bước vào phòng, nhìn người con gái ấy.
Mái tóc hồng nhạt vẫn buông xõa, bộ quần áo ngủ trắng đã thay thành đồ bệnh nhân của bệnh viện. Sắc mặt cô tái nhợt và xanh xao, đôi mày ngài nhíu lại khi đôi mắt vẫn nhắm nghiền.
Người con gái ấy...rất đáng thương.
Hyun ngồi xuống chiếc ghế gần giừơng, bàn tay cậu nắm lấy tay lạnh ngắt của cô thật chặt. Tuy là tay con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-chu-bi-bat-coc/3184817/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.