editor | paintmyblue
Cậu ngồi trước bàn, tay cầm bút định viết, mắt lại nhìn chằm chằm đồng hồ, sắp tám giờ rồi, đến cùng có nên nói cho chị hai không? Cậu cân nhắc trong lòng nửa ngày, Tống Tiêu thật xấu tính, cuối cùng khó chịu xé hai trang giấy, nằm sấp trên bàn ngẩn người.
"Cún Con, chị vào nha." Tống Tiêu bưng một đĩa trái cây vào đặt lên bàn Tống Tuần, "Nhóc giận hả? Chuyện nhỏ như thế mà cũng giận? Con trai mà nhỏ mọn vậy sao? Hèn gì Ngô Dịch Kỳ không thèm thích thằng con trai như nhóc?!"
Còn thiếu chút nữa thôi là Tống Tuần bỏ qua cho cô bé, nghe đến câu cuối này lại giận lên.
Tống Tiêu thấy cậu vẫn không nói, chống hông, "Em vẫn giận sao? Được rồi em rất hữu dụng, em không đáng ghét chút nào, chị cực kỳ thích em. Được chưa thằng nhóc hẹp hòi kia."
Cô bé vẫn cho là cậu giận vì mình nói quá đáng, hoàn toàn không biết chuyện nhật ký kia.
Cậu quanh co một hồi, rốt cuộc tha thứ hay không cũng chưa quyết, đã nói cô bé nghe chuyện Lý Thời Trữ hẹn hò.
Lần này Tống Tiêu thật sự cáu lên, "Em cái thằng nhóc này, vì sao không nói sớm, không muốn Thời Trữ ca làm anh rể của em sao? Ảnh giỏi như vậy, ông trời nhỏ của tôi à, bạn học của ảnh nhất định là ngực rất lớn chân rất dài, chị phải làm cái gì bây giờ?"
Tống Tuần nghĩ nghĩ, em mới không muốn anh ta làm anh rể em đó.
"Không được, em nhanh đi theo chị, chúng ta phải đi thám thính một chút." Cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-cau/651451/chuong-3.html