🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: CO6TINY

Giữa trưa, nhà nào nhà nấy đều đúng giờ nhóm lửa thổi cơm, ấy mà rèm cửa phòng Cao Trản vẫn còn khép kín bưng, tia nắng gắt bên ngoài mảy may không rọi vào được.

Rốt cuộc Cao Trản bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cậu có chút bực bội lần mò điện thoại, khàn giọng tiếp, "Alo?"

"Cao Trản! Đến tiệm mì đi, mẹ cháu lại cãi lộn với người ta rồi!" Là chủ tiệm mạt chược ở tầng dưới gọi tới.

Cao Trản sững người, tỉnh táo lại một chút rồi hỏi: "Người không sao chứ?"

"A, Ngọc Lam không sao cả." Chủ tiệm mạt chược hiển nhiên cho là Cao Trản đang quan tâm mẹ mình.

Cao Trản khịt mũi, "Cháu đang hỏi, người cãi nhau với bà ấy có sao không?"

Mẹ của Cao Trản, Ngụy Ngọc Lam chính xác là thánh nói vô địch thiên hạ, tài mắng người của bà cứ phải bỏ dài cả con phố. Rảnh rỗi sinh nông nổi bèn mở một tiệm mì ở dưới nhà, cứ dăm ba bữa là xách dép đánh người vì nghe người ta phàn nàn mì bà nấu quá khó nuốt.

Kết quả cuối cùng chủ yếu đều là Ngụy Ngọc Lam đơn phương chửi rủa người ta. Từ khi Cao Trản lên tiểu học, mỗi ngày giúp Ngụy Ngọc Lam thu dọn tàn cục còn siêng năng hơn ngồi trên bàn làm bài tập.

"Người đó..." Chủ tiệm mạt chược đánh mắt láo liên qua hiện trường vụ án, "Khó nói lắm, tóm lại cháu mau tới đây đi!"

Cao Trản cúp điện

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-bo-dao-xuong-roi-noi/239190/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cậu Bỏ Dao Xuống Rồi Nói
Chương 1: Người không sao chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.