Dòng xoáy bất ngờ của thượng lưu sông đã đẩy hai người xuôi theo chiều nước trôi đi…
Lúc lờ mờ một lần nữa mở mắt ra, Thanh Nhã thấy một vùng trời xanh biếc với những đám mây bồng bềnh, hình ảnh hai chú bướm đa sắc bám lấy nhau bay qua bay lại trước mặt cô.
Đầu óc cô từ trong mơ màng chợt bừng tỉnh. Cô từ từ vịn tay xuống nền cát mà ngồi dậy. Lúc cúi xuống bàn tay nhỏ còn rải trên đó nhúm cát vàng óng. Lại nhìn thấy cả người mình từ trên xuống dưới đều ướt sũng.
Vào lúc cô quay ra nhìn tới cảnh vật xung quanh lại phát hiện nơi đây hoang sơ vắng vẻ. Đằng sau lưng bốn bể cây cối rậm rạp, cảm giá không hề có sự tồn tại của con người hay nhà cửa gì ở đây cả. Giống như là nơi rừng núi hoang vu hẻo lạnh vậy đó.
Nhã từ từ đứng dậy, sau khi nhìn liếc chung quanh bốn phía một lượt ánh mắt ngay lập tức lóe lên khi trông thấy một người đang nằm sấp trên nền cát phía đằng xa. Thanh Nhã nhìn vào quần áo của người kia thoáng chốc liền nhận ra cậu Ba. Cô ngây người ra một chốc sau đó hoảng loạn vội vã chạy tới chỗ cậu.
Vẻ mặt lo lắng ngồi khuỵ xuống mặt đất lay lay người cậu. Nhưng cô lay cỡ nào cậu cũng không có dấu hiệu tỉnh dậy.
Thanh Nhã dùng sức lật người cậu lại, đôi bàn tay thon dài mảnh khảnh vỗ nhẹ lên mặt cậu mà khẽ gọi.
" Cậu Ba! Cậu Ba! ".
Chẳng biết cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ba-la-dai-ac-ma/3444679/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.