Thanh Nhã cảm nhận được bàn tay rắn chắc của người bên cạnh nắm chặt bàn tay thanh mảnh của mình mà bước từng bước vội vã.
Cô đưa mắt liếc nhìn sang sườn mặt của thiếu niên khí huyết rạng ngời, mỉm cười cong môi nhìn thẳng về phía trước đường kéo tay cô đi theo hắn.
Lúc này trong đầu cô không khỏi thắc mắc, tay nhỏ vẫn nằm gọn trong lòng bàn tay to khỏe kia, cô cất giọng nói khẽ.
" Tôi là người làm trong nhà, bà Cả không cho tôi đi cùng anh ".
Nghe thấy giọng nói nhỏ bên tai, Bùi Thiêm chỉ cười khẩy, tự cảm thấy cô gái này lo nghĩ nhiều rồi. Hắn quay sang khàn giọng nói với cô.
" Không cần bận tâm. Tôi đã nói với bà Cả rồi. Việc của cô là chỉ cần đi chơi cùng tôi thôi! ".
Không cho Thanh Nhã có thời gian suy nghĩ, Bùi Thiêm chẳng mấy chốc đã kéo tay cô đi ra tới ngoài cửa phủ.
Bên ngoài cửa lớn lúc này đã thấy có mấy bóng dáng người trong nhà đang chuẩn bị khởi hành. Cùng lúc Thanh Nhã ra tới nơi bèn nghe được tiếng ngựa hí từ ba bốn chiếc xe ngựa đang lao tới bên này.
Khi mọi người vừa thấy có người từ trong phủ đi ra, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía hai người Nhã và Bùi Thiêm.
Vào lúc Thanh Nhã trong bộ xiêm y lam lộng lẫy giống như thiếu nữ xinh đẹp thuần khiết từ trong tranh bước ra, cậu Ba ngây ngốc nhìn đến ngây người. Cậu Hai cũng không khác là bao, cậu vừa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ba-la-dai-ac-ma/3443429/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.