Đêm đã khuya, Thanh Nhã ngồi trong phòng nhìn ra cửa sổ trăng trên cao hôm nay thật tròn, soi sáng một tia sáng lóe vào xuyên qua ô cửa sổ nhỏ.
Cô thẫn thờ ngồi đó nghĩ ngợi tâm sự không dứt. Ngày hôm nay cô có thể may mắn ngăn chặn ý định xấu xa của bà Cả, nhưng tháng ngày sau này dài dằng dặc, cô cũng không thể tránh được mãi. Rốt cuộc phải như nào mới ngăn không cho cái bi kịch kia vĩnh viễn không xảy ra đây?
Suy đi tính lại, vẫn là nghĩ đến độ ngáp ngủ. Cô đành gác lại suy nghĩ, leo lên giường ngủ một giấc vậy!
…
Sáng hôm sau, khi mọi người còn ai làm việc nấy thì ở trong phòng của cậu Cả lại vang lên tiếng cãi cọ om sòm ầm ĩ khiến cho người trong nhà không muốn chú ý cũng phải để ý.
Người trong nhà từ bà Cả đến bà Hai, bà Ba cùng cậu Hai đều có mặt cùng với những người hầu khác trong nhà, bao gồm cả Nhã.
Ở đây ai cũng có mặt đầy đủ chỉ trừ có bà Tư là đang bận chăm sóc cho cậu Tư, ngoài ra cũng không thấy bóng dáng của cậu Ba đâu hết.
Mọi người đứng đông đúc ở cửa phòng cậu Cả. Bà Cả bước vào bên trong chỉ thấy một mớ lộn xộn, đồ đạc bị ném tứ tung trong nhà khiến cho bà cau mày tức giận.
Trong phòng đôi nam nữ đứng đối diện nhau, sắc mặt người nào người nấy đều hậm hực khó chịu.
Bà Cả là mẹ cậu Cả nên cất tiếng hỏi rõ rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ba-la-dai-ac-ma/3428160/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.