Thanh Nhã hồi phục khá tốt. Cô đã có thể tự do đi lại. Vì vậy sau khi tạ ơn vị thầy lang kia thì cô đã dọn về phủ Tri Huyện.
Từ sáng sớm cô Nguyệt đã ngỏ ý muốn rủ cô đi chợ cùng mình.
Tuy ở trong lòng Nhã có hơi ngần ngại, e dè nhưng cô vẫn nhận lời đi chợ cùng cô Nguyệt.
Hai người đi dọc cả khu chợ gần phủ, mua rau củ thịt cá đủ cả.
Tận cho đến lúc hai tay cô cùng Nguyệt đều xách đầy rỏ đồ, cô Nguyệt thấy cả hai đã gần về đến cửa phủ, lúc này mới mở miệng nói chuyện tâm sự với Thanh Nhã.
" Nhã! Cô thật sự rất may mắn! ".
Thanh Nhã đi song song cô Nguyệt, nghe được cô ấy nói như vậy thì không khỏi ngơ ra một lát mới quay sang nghi hoặc hỏi cô ấy.
" Tại sao cô Nguyệt lại nói như vậy? ".
Nguyệt trầm ngâm một lúc, nhìn đến Nhã đang nhìn mình bằng ánh mắt thắc mắc thì cười khẽ khàng. Không trả lời vào vấn đề chính mà hỏi ngược lại Nhã.
" Cô cảm thấy cậu Ba đối với cô thế nào? ".
Thanh Nhã nghe thấy câu này thì hơi sững người, sửng sốt mở to mắt nhìn cô Nguyệt mà không hiểu ý tứ mà cô ấy nói với mình là gì. Yên lặng mãi mới lên tiếng.
" Cậu Ba…đối với tôi như đối với những người hầu khác mà thôi ".
Nghe được đáp án của Thanh Nhã, Nguyệt lắc đầu, không cho là như vậy. Cô ấy từ tốn lên tiếng nói theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ba-la-dai-ac-ma/3423604/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.