Lão Trương kia sau khi bị người hầu nhà họ Lý xách cổ đuổi đi, ông ta đã thuê xe ngựa chở mình lên tỉnh.
Tại một cửa hiệu buôn đồ cổ trong một khu phố sầm uất ở trên tỉnh, một người đàn ông dáng dấp cao ráo, khôi ngô, ngũ quan tinh xảo, trên người mặc y phục màu xám khói, đầu tóc được cột bối lên theo lối để tóc của đàn ông xã hội phong kiến.
Đặc biệt trên khuôn mặt cân đối ấy điểm một chấm nốt ruồi nhỏ nơi khóe mắt. Chính xác là nốt ruồi lệ, lại làm cho người đàn ông trở nên có mấy phần mị lực.
Người đàn ông cao lớn đang lân từng bước di chuyển từ từ từng ngón tay thon dài cầm lấy rẻ lau mà lau chùi mấy chiếc bình sứ trên kệ tủ.
Lão Trương vừa từ xe ngựa bước xuống, vẻ mặt hậm hực, bực tức, lấy từ trong túi tiền ra ba quan tiền trả cho người đánh xe.
Khi người đánh xe vừa đi, lão Trương lúc này mới ngẩng đầu nhìn lên biển hiệu 《 TIỆM ĐỒ CỔ BÙI GIA 》 trước mặt. Lão Trương nhấc chân đi thẳng vào bên trong.
Bùi Thiêm vừa nghe thấy có tiếng động từ ngoài cửa, không cần quay đầu liền có thể đoán được ra người vừa mới đi vào là ai. Bùi Thiêm tay vẫn lau chùi bình cổ một cách tỉ mỉ, giống như rất coi trọng mấy thứ này. Miệng nhàn nhạt lên tiếng.
" Lão Trương, ông nhanh như vậy đã về rồi à? ".
Lão Trương nét mặt cau có ngồi phịch xuống một cái ghế gỗ tròn, mở miệng làu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ba-la-dai-ac-ma/3418514/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.