Hôm sau, thời tiết thoáng đãng, ánh nắng xán lạn chiếu rọi tiểu viện nhà họ Giang.
Tri Nhạc mặc áo thun trắng, quần bò bạc màu, giày thể thao đen, xách theo hai cái túi đen, trông như một cậu sinh viên tràn đầy hơi thở thanh xuân, tinh thần phấn chấn sáng lóa.
Lão Lưu tài xế đánh xe đến trước cửa, dọn hành lý lên.
Thẩm Trình mặc đồ chỉnh tề, một tay tùy ý cài khuy trên tay áo, đi xuống nhà.
Thẩm Thái Viễn thân thiết hỏi han cháu trai: "Chuẩn bị xong hết rồi chứ?"
Thẩm Trình đi đến bên cạnh Thẩm Thái Viễn, hừ một tiếng nhỏ khó nghe rõ.
"Ca ca!"
Tri Nhạc lập tức tới cạnh Thẩm Trình, quả nhiên "Ngày mai lại nói" của Thẩm Trình nghĩa là đồng ý, nhìn đi, thế này là đưa cậu cùng đi rồi. Tri Nhạc nói với Thẩm Trình: "Có phải rất xa, không ạ. Em, thấy hơi, căng thẳng."
Thẩm Trình liếc Tri Nhạc một cái, gương mặt kia đang nở nụ cười tươi sáng ngời, nhìn không ra chút căng thẳng nào.
"Nếu như, đi WC, thì phải làm sao ạ." Tri Nhạc có vẻ lo lắng vấn đề này.
"Nhịn." Thẩm Trình mặt vô không cảm xúc nói.
"Ơ?" Tri Nhạc do dự nói: "Không nhịn được, thì sao ạ?"
Thẩm Trình tiếp tục mặt lạnh tanh nói: "Cố mà nhịn."
Tri Nhạc nhất thời lo lắng sốt ruột.
Tài xế đứng cạnh nghe không nổi nữa: "Tri Nhạc đừng nghe lời Tiểu Thẩm tiên sinh nói, trên đường có trạm dừng chân, lúc nào cũng có thể dừng lại đi toilet, đừng lo."
Lão Lưu nhìn Thẩm Trình một cái, sao bỗng nhiên Tiểu Thẩm tiên sinh lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-xinh-dep-nhung-hoi-ngoc/998906/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.