"Giám đốc Tiểu Thẩm? Giám đốc Tiểu Thẩm?!" Trợ lý Chu Huy nghi hoặc kêu lên: "Rớt mạng à? Sao lại dừng hình thế này? Giám đốc Tiểu Thẩm, ngài có nghe thấy tôi nói gì không?"
Thẩm Trình hít sâu một hơi, mắt đen nặng nề, trầm giọng nói: "...... Tiếp tục."
"À à, được rồi." Chu Huy tiếp tục: "Đây là mấy văn kiện cần ngài tự tay ký, chữ ký điện tử cũng được, giờ tôi gửi cho ngài."
Đằng sau lưng hắn vẫn tiếp tục.
"Mẹ tôi còn nói anh này rất xứng đôi, xứng chỗ nào chứ."
"Nhưng rất đẹp trai."
"Đàn ông đàn ang chỉ đẹp trai thôi thì có ích gì. Dù sao mình cũng thấy không xứng với Tri Nhạc ca ca."
"Mình cũng cảm thấy......"
"Còn không lợi hại bằng Nhị Cẩu ca ca, Nhị Cẩu ca ca mới xứng với Tri Nhạc ca ca nha, tiếc là Nhị Cẩu ca ca kết hôn rồi."
"Ai, đáng tiếc."
"Ai......"
Mấy tiếng kêu tiếc hận cứ lục tục truyền đến, quả thực giống mấy mũi tên nhọn, vạn tiễn xuyên tâm.
Khuôn mặt bình tĩnh của Thẩm Trình sắp nứt ra rồi, khóe mắt giật giật, vận dụng tu vi cả đời để kiềm chế, ký tên trên văn kiện điện tử xoẹt xoẹt xoẹt, gửi lại cho Chu Huy. Chu Huy nói: "Được rồi, không còn việc gì nữa, vậy tôi không quấy rầy giám đốc Tiểu Thẩm nữa."
Thẩm Trình lại nói: "Để mấy người khác tan họp, anh thì từ từ đã."
Những người khác trong phòng họp trên video bèn đứng dậy rời đi, chỉ còn lại Chu Huy yên lặng đợi được phân phó.
Chu Huy vẫn ngồi trước bàn họp, chuẩn bị sẵn bút ghi âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-xinh-dep-nhung-hoi-ngoc/998903/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.