31.
Hôm nay lúc tôi đi vệ sinh, vừa ra đến cửa đã bị Trần Tiêu Tiêu và hai, ba nữ sinh khác chặn ở cửa ra vào.
Tôi xì cười một tiếng, nhíu mày.
“Vẫn chưa kinh, trước đó bị tôi dạy dỗ vẫn chưa đủ?”
Mấy nữ sinh khuôn mặt tiều tụy kia lập tức thay đổi sắc mặt, có thể tưởng tượng được khoảng thời gian này bọn họ đã trải qua những gì.
Trần Tiêu Tiêu cắn chặt răng, nói với tôi: “Điện thoại của bọn tao đều không còn ảnh chụp của mày, mày xóa ảnh ngay cho tao!”
Tôi cười lạnh thành tiếng.
“Biết sợ rồi à? Lúc cô chụp ảnh, quay phim người khác có nghĩ tới cảm xúc của họ không? Cô chẳng có độ tin cậy gì ở chỗ tôi cả nên sẽ không có chuyện tôi xóa ảnh trước khi tốt nghiệp đâu.”
“Nhưng mà cô cũng không cần phải lo lắng, tôi không phải là loại người xấu như cô, chỉ cần cô không tiếp tục làm chuyện xấu thì ảnh sẽ không bị công khai.”
Tôi nói xong thì vượt qua cô ta ra khỏi nhà vệ sinh.
Trần Tiêu Tiêu ở đằng sau tức đến hộc máu mà giậm chân với tôi.
“Hàn Tiếu Tiếu, mày đắc ý cái gì, ngày mai kiểm tra chất lượng rồi, bây giờ cả trường đều đang đợi xem trò cười của mày. Mày đợi để bị chê cười chết đi!”
32.
Hai ngày kiểm tra thoáng cái đã qua.
Sau khi được Giang Phong nhắc nhở, tôi thay đổi chữ viết một chút, trông như chữ của Hàn Tiếu Tiếu khi viết nghiêm túc, sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-nhan-ra-toi/2921658/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.