"Ngày mai tớ đến lớp các cậu tìm cậu."
Tối qua Trình Hoa nhắn tin cho tôi.
Cuối thu tháng mười, hoàng hôn dịu dàng trong vắt xoá đi tia nắng cuối cùng, sau đó mặt trời bắt đầu lặn ở đằng Tây.
Người đó đứng trước cửa, ánh chiều tà ôm lấy, tựa như được dát một tầng ánh vàng.
Cuối cùng vẫn không tránh được.
Sau bài kiểm tra buổi chiều, các học sinh túm năm tụm ba đến canteen ăn cơm. Tôi bức bối không vui vì bài kiểm tra Vật Lý, chậm chạp lên bục giảng nộp bài.
Vừa ngẩng đầu đã thấy cửa sau có một học sinh nam nhìn vào trong lớp.
Hửm?!
Đó là Trình Hoa à???
Đúng không!!!
Phản ứng đầu tiên của tôi chính là nhanh chóng ngồi xuống, không thể để cậu ấy thấy. Tâm trạng gấp gáp không nói thành lời.
Lớp trưởng Vật Lý rất khó hiểu với hành động của tôi: "Cậu làm gì thế?"
"Suỵt!" Tôi vội vàng kéo góc áo cậu ta, ra hiệu cậu ấy đừng để ý tôi.
Một lúc sau, tôi đứng dậy, bò trên mặt bàn chỉ để lộ nửa cái đầu, cậu ấy đã đi rồi.
Chắc là đi ăn cơm rồi.
Phù ~ Sao cậu ấy lại tới thật.
Ông trời ơi. Hôm nay tôi còn không chải tóc gọn gàng. Muốn mạng sao! Hôm nay tôi dở người mới mặc váy.
"À... à thì, đúng ha, làm lớp trưởng thì tốt, bọn họ đều phải mặc váy, tớ thì mặc quần."
Cuộc trò chuyện với cậu ấy lúc trước còn ngay trước mắt.
Giờ thì hay rồi, như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-muon-giong-mot-cai-cay/3389604/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.