Nhớ lại dịp năm mới đầu tiên của cậu.
Sau khi kỳ nghỉ đông đầu tiên của năm nhất kết thúc chưa bao lâu thì năm mới đến.
Thật kỳ diệu.
Năm mới trước đó đâu có liên quan đến cậu.
Học kỳ này, tất cả những thứ vụn vặt tạo thành từng bước chân nhỏ, giẫm lên hành trình của chúng ta.
Tình cảm giữa chúng ta cũng trở nên mơ hồ khó nắm bắt.
Có lẽ, là sự mê man của tôi.
Dù sao, tôi thực sự không đoán được suy nghĩ của cậu nữa.
Như thường lệ, TV chiếu đêm tiệc liên hoan năm mới.
Mọi người nghịch điện thoại, trả lời tin nhắn, giành lì xì. Thỉnh thoảng liếc nhìn chương trình trên TV, tám nhảm vài câu.
Đột nhiên phát hiện ra trên màn hình trò chuyện có chấm đỏ nhỏ, nhấp vào xem, phát hiện là tin nhắn của cậu, vẫn vô thức mừng rỡ và căng thẳng.
"Ra ngoài chơi đi."
"Chơi cái gì? Có những ai?" Sợ ở riêng, không phải chứ, rất ngượng ngùng đó. Cũng mong chờ, có phải có lời muốn nói với tôi không.
"Vài người bạn hồi tiểu học."
"Ồ ~" Phù ~ Hơi hiu quạnh.
Đồng thời cũng có chút căng thẳng và bất an. Vì sau khi chuyển trường từ tiểu học thì không còn liên lạc với họ nữa. Không biết mọi người giờ thế nào, có còn nhớ tôi nữa không.
Thực ra nhà hai chúng tôi không xa nhau. Rất nhiều lần tôi giả vờ chạy bộ hoặc đạp xe lặng lẽ đi ngang qua. Nhưng chưa từng gặp.
Tôi nghĩ, cũng là một cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-muon-giong-mot-cai-cay/3389601/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.