Editor: Chen
Beta: Tảo
Đau, ngoại trừ cũng chỉ có đau.
Kha Bố được y tá dìu về phòng bệnh, nằm trên giường, mồ hôi lạnh đổ ra khiến quần dinh dính trên người cậu, cậu cau mày, lời muốn nói lại chẳng thể nói nên lời. Y tế kia vẫn luôn ân cần hỏi cậu đau chỗ nào, cậu phải trả lời cô ấy thế nào đây, cậu, chỗ nào cũng đều đang rất đau. Có một vài lời, hoặc là sẽ quên không để một vết tích, hoặc là cứ như vậy ghi tạc tận lòng, con người như thế nào lại có được bản năng hoàn mỹ này, chuyện càng muốn quên thì lại càng chẳng thể nguôi nhớ.
Cậu đối với Chi Lý, cơ thể tựa hồ so với ký ức cong nhạy cảm hơn nhiều, bản thân cũng chẳng hề để ý điều này, mặc kệ lý trí, mặc kệ thời gian, mặc kệ tất thảy, cậu có thể vì hắn mà kịch liệt rung động, cũng có thể vì hắn mà kịch liệt tổn thương.
Kha Bố nằm trên giường, cả người cuộn tròn đột nhiên bật cười, vấn đề đâu phải nằm ở lí do tại sao cậu thích Chi Lý, với hắn, cho dù trước đây không cùng hắn để lại bất kỳ ký ức nào, cho dù trước đây cậu với hắn chẳng hề quen nhau, chỉ cần hắn ở đây, đứng trước mặt cậu, trái tim cậu sẽ vô năng mà đầu hàng.
Tớ muốn gặp cậu, nhưng lại không muốn nhìn thấy cậu, muốn gặp cậu, nhưng đâu đủ can đảm để nhìn cậu.
Thấy hắn, sợ rằng bản thân sẽ đau; không thấy hắn, sợ rằng bản thân sẽ phát điên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-la-chi-ly-dai-nhan-2/2289591/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.