Editor: Pinkylee
Beta: Tảo
Xe lửa từ điểm đầu đến điểm cuối, chúng ta sẽ từ thời gian của đoàn tàu, đi qua phong cảnh, đi qua trạm xe...đến phán đoán điểm kết thúc hành trình, nhưng điểm cuối cuộc đời đa số người đều không thể phán đoán, một giây sau sẽ chết, xe đụng, thiên tai, bệnh tật...ai có tự tin dám nói một giây sau tuyệt đối không phải mình. Có người đã từng nói, chúng ta không biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên đem ngày hôm nay như ngày cuối cùng còn sống mà hưởng thụ và trải qua. Lời nói quá dốc lòng, quá có đạo lý, nhưng chúng ta sẽ thường quên mất. Muốn đi hưởng thụ một ngày, muốn để bản thân mỗi ngày trải qua đều vui vẻ, sống thật sự dễ dàng và đơn giản vậy sao.
Kha Bố xách túi xuống xe lửa, không có gió biển, chỉ có cái nóng. Người nhà của Sở Hạo Vũ và Trương Lạc đến, Sở Hạo Vũ vội vàng đi qua: "Đã nói mọi người đừng đến đón con rồi mà, con cũng không phải con nít, mẹ nhìn xem người khác đều tự mình về, con giống học sinh tiểu học sao, quá mất mặt."
"Chỗ nào mất mặt, mẹ đặc biệt đến đón con, các con cũng lên xe đi, dì chở các con về." bọn họ lên hai chiếc xe, chỉ có Kha Bố ở lại, cậu không biết nên nói địa chỉ nào, cái nào cậu cũng không nhớ địa chỉ hoàn chỉnh.
Tạm biệt Chi Lý, bây giờ cũng tạm biệt bạn bè, Kha Bố chỉ còn một mình, cậu thật ra có thể kéo Chi Lý đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-la-chi-ly-dai-nhan-2/2289552/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.