Editor: Chen
Beta: Tảo
Cãi nhau thực sự rất mệt mỏi, khiến tớ không còn là chính mình, khiến tớ dùng tra tấn vô vị mà hành hạ bản thân, sau đó cũng sẽ đến điều mệt mỏi nhất, rằng tớ cũng sẽ khiến cậu tổn thương.
Con người khác máy móc ở chỗ, con người sẽ bị tình cảm chi phối, này xem như vừa là ưu điểm vừa là khuyết điểm của nhân loại.
Tiếng cửa bị đẩy ra làm Kha Bố mở mắt, tiếng bước chân tới gần lại làm cậu nhắm mặt. Nếu lúc này cậu giả bộ ngủ, liệu rằng lúc mở mắt ra, mọi chuyện có thể hay không cứ thế qua đi không một vết tích. Chi Lý nhìn thoáng qua đôi mắt nhắm chặt của Kha Bố, rồi lại nhìn về phía cửa sổ, lạnh lùng hỏi: "Nói tiếp." Chỉ hai chữ này, có trào phúng, có khiêu khích, nhưng không có Kha Bố trả lời.
"Mở mắt ra nhìn tớ."
"Không mở."
"Thật không." Chi Lý đá vào chân giường, Kha Bố có thể cảm thấy cả giường đều động, Kha Bố đối với kiểu đối đãi không chút dịu dàng này thực rất phẫn nộ: "Tớ không thể nổi giận với cậu, giờ tới ngủ tớ cũng không thể sao?"
"Không thể."
"Vậy cậu muốn nói tiếp cái gì, còn cái gì để nói sao. Tớ sẽ không xin lỗi cậu, dựa vào gì mà người xin lỗi luôn phải là tớ! Luôn là tớ! Ở bên tớ vì thấy có thể khi dễ tớ sao, là bởi vậy nên mới ở bên tớ chịu đựng tớ sao, cậu dựa vào gì mà làm vậy, dựa vào gì hả, chịu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-la-chi-ly-dai-nhan-2/2289474/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.