Đào Bách ngây người: “Sao vậy?”
Tô Ca lắc đầu ném thanh sắt. Cô cười gằn: “Tôi chỉ muốn nói, kẻ tính kế tôi trước đây đều sẽ rất thảm!”
Dứt lời, Tô Ca phất tay, làn khí trắng đục vây quanh bầy zombie.
Bọn quái vật bất chợt tản ra, không còn nhằm vào cô như trước nửa.
Hình Bắc trốn một bên quan sát, từ biểu cảm độc ác vặn vẹo dần biến thành khiếp sợ cùng hốt hoảng.
Không thể nào! Rốt cuộc cô ta là ai?
Trong lúc hoảng sợ, Hình Bắc run rẩy cánh tay đập trúng tấm kính.
Choang!
Âm thanh đổ vỡ tựa như hồi chuông cảnh tỉnh bầy zombie.
Bọn chúng như tìm thấy phương hướng lập tức xông về phía Hình Bắc đang đứng.
Đối phương lớn tiếng kêu cứu: “Tô Ca! Cứu tôi với! Tôi biết lỗi rồi! Làm ơn cứu tôi với! Tôi không muốn chết!”
Tô Ca âm thầm nhếch môi, không chớp mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng Hình Bắc bị zombie cắn xé.
Cô bất chợt lên tiếng: “Anh muốn cứu hắn không?”
Đào Bách không trả lời cô.
Tô Ca lúc quay sang mới giật mình nhận ra, trong con ngươi màu đen của anh chỉ có duy nhất hình bóng mình.
Cảnh tượng máu tanh kia cũng không thu hút được sự chú ý của anh.
Lồng ngực cô chậm rãi nóng lên, cô liếm đôi môi khô khốc nhắc lại lần nữa: “Anh muốn cứu hắn không?”
Đào Bách lắc đầu: “Hắn ta muốn giết chị. Hắn ta phải chết!”
Bụp!
Tô Ca bất chợt ngồi sụp xuống.
Đào Bách hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-khong-phai-toi/3316623/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.