Tô Ca lắc đầu không nghĩ tới nữa, cô đi vào phòng tắm nhìn cơ thể béo ục ịch của mình trong gương, bất đắc dĩ thở dài.
Đừng nói Lê Nguyệt, đến chính cô còn ghét bỏ cơ thể này. Rõ ràng là một thiếu nữ mười bảy thanh xuân phơi phới, lại ngay tại đây chôn vùi hết thảy.
Tô Ca cô từng đặt mục tiêu nếu đã làm cái gì nhất định phải giành hạng nhất, ngoại hình cũng vậy.
Cô vừa tắm, trong đầu cùng lúc xuất hiện hàng loạt phương pháp giảm cân hiệu quả.
Và thế là năm giờ sáng mỗi ngày, Trần Hải Vy chứng kiến cô con gái lười chảy thây lại chăm chỉ chạy bộ ở công viên, từ tận đáy lòng bà mừng đến suýt khóc.
Bữa ăn ngày thường luôn ưu tiên tinh bột, nay con bé chỉ ăn rau và một ít thịt cá khiến bà vừa đau lòng lại vừa mừng rỡ.
Thế nhưng chuyện giảm cân đâu phải ngày một ngày hai mà là cả một quá trình, Tô Ca cũng không vội.
Ngồi trong lớp học, cô lấy gương soi đám mụn chi chít trên mặt mình, chỉ biết khóc ròng.
Đã vậy, Phùng Bá Nhi cứ lượn lờ trước mặt khiến cô phát bực.
“Này! Cậu có thể đứng yên một chỗ không? Cứ đi qua đi lại chóng hết cả mặt.”
Phùng Bá Nhi trợn tròn mắt, xắn tay áo lên chuẩn bị xử đẹp cô: “Dạo này lá gan mày lớn lắm! Để xem hôm nay tao dạy dỗ mày thế nào.”
Tô Ca thoáng chán nản, có vài câu suốt ngày đem ra dọa nạt, chỉ có Tô Ca mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-khong-phai-toi/2898375/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.