Hệ thống không nhịn được lên tiếng: “Chủ nhân không hỏi xem cậu ta bị gì sao? Người thật nhẫn tâm.”
Tô Ca thờ ơ đáp lại: “Chính cậu là người bảo tôi cách xa cậu ta.”
777 đuối lý thức thời câm miệng.
Đi được một đoạn, cô bị một nữ sinh chạy gấp gáp tông vào.
Đối phương cúi đầu xin lỗi liên tục, giọng của cô ấy nhẹ nhàng đúng kiểu em gái nhà bên ngọt ngào.
Đợi cô ấy ngẩng đầu lên Tô Ca không khỏi ngây người.
Là Lương Tư Nhị!
Đối phương nhận ra cô: “Đàn chị! Chị là bạn cùng lớp Hội trưởng đúng không? Chị có thấy Hội trưởng ở đâu không? Tài xế hôm nay không đón anh ấy được, định bảo anh ấy tự bắt taxi về nhà. Nhưng mãi vẫn không liên lạc được với Hội trưởng.”
Tô Ca cũng hào phóng tiết lộ: “Cô đến phòng 208 lầu 2 dãy nhà C. Cậu ta chắc còn ở đó.”
Lương Tư Nhị mừng rỡ cúi đầu cảm ơn cô. Nhưng đột nhiên điện thoại cô ấy đổ chuông không biết đối phương nói gì, Lương Tư Nhị gấp gáp tắt máy.
Tô Ca đi được nửa đường bị cô ta kéo tay gọi giật lại: “Đàn chị! Nhà em có việc gấp không đi tìm Hội trưởng được. Chị giúp em chuyển lời với Hội trưởng nhé!”
Dứt lời, cô bé chạy về hướng ngược lại, tốc độ còn nhanh hơn khi nãy.
Mưa lúc này cũng ồ ạt trút xuống.
Tô Ca kéo khóa cặp lấy dù bên trong bung ra che lấy mình.
Bước chân của cô vẫn một hướng tiến về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-khong-phai-toi/2898319/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.