Châu Thanh không biết về điều này, những thông tin cậu biết chỉ giới hạn ở tình hình hiện tại ở khu vực phía Bắc. Còn về những chuyện cũ liên quan đến lợi ích, đặc biệt là những chuyện liên quan đến nhà họ Trữ, cậu đã từng có dự đoán và phỏng đoán nhưng lại không chắc lắm.
Càng không biết Trữ Khâm Bạch đã bí mật làm những gì.
Sáng thứ hai, Châu Thanh nhận được điện thoại từ Châu Khải Tông ở công ty.
"Em trai con ra ngoài rồi."
Lúc Châu Thanh nghe thấy lời này còn đang ký tài liệu, đồng thời cũng có hơi sững sờ, trong lòng thầm nghĩ mình có em trai ở đâu ra.
Châu Khải Tông tiếp tục nói: "Nó biết mình sai rồi, cũng đã nhận được đủ bài học, hôm qua mẹ nó đón nó về, tinh thần trông có vẻ không còn tốt như trước."
"Ba." Châu Thanh cắt ngang lời nói vô nghĩa này, nếu không vì cuộc gọi này của Châu Khải Tông thì cậu đã quên mất Châu Tùng là ai, chỉ hỏi: "Ngài gọi đến có việc gì sao?"
Châu Khải Tông xấu hổ ho khan một tiếng, nói rõ mục đích: "Về nhà ăn cơm."
Đầu bút của Châu Thanh dừng lại, không nói gì.
Châu Khải Tông thở dài, "Ba biết con có nút thắt trong lòng, cũng không quá bằng lòng trở về. Nhưng ba nghĩ đã qua lâu như vậy rồi, bây giờ công ty đang ngày càng phát triển hơn trong tay con, nhà họ Châu cũng đều dựa vào con. Mẹ con... dì cũng nói rồi, chuyện trước kia dì ấy xin lỗi con, về nhà cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-den-tu-1945/3395256/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.