Trữ Khâm Bạch khựng lại một chút, lúc dừng lại trên môi Châu Thanh đã có thể cảm nhận được xúc cảm hơi phảng phất kia, giống như hương vị trong nồi ngào đường theo phương thức xưa, dày đặc và chiếm cứ toàn bộ hơi thở xung quanh.
Châu Thanh chớp mắt, gần như ngây thơ nhìn Trữ Khâm Bạch đang ở gần trong gang tấc.
Từ đầu đến cuối, Trữ Khâm Bạch chưa từng đợi được một câu từ chối, cuối cùng đưa tay lên che mắt cậu, không thể chịu nổi nữa.
Cằm Châu Thanh bị bóp lấy, khớp hàm hoàn toàn thất thủ.
Cậu bị hôn xuyên xuống.
Châu Thanh chưa bao giờ biết rằng hành vi này sẽ mang lại hiệu quả loá mắt và choáng váng đến vậy, bị quấn lấy, giống như đang đạp lên một đám mây mềm mại mà không tìm thấy điểm tựa. Cậu đành phải vươn tay ôm lấy cổ người trước mặt, cố gắng tìm một khoảng không gian để hít thở nhưng trên thực tế thứ nhận lại được là một nụ hôn sâu, cướp đoạt càng sâu và không kiêng nể hơn.
Quên mất thời gian và không gian, Châu Thanh dần bắt đầu cảm thấy không thể thở được.
"Trữ... Trữ Khâm Bạch." Cậu khó khăn nghiêng đầu tránh đi, khuôn mặt cọ lên vai Trữ Khâm Bạch, hai tay đặt trên lưng anh ngăn cản anh tiếp tục, dường như chịu không nổi mà thở dốc: "Đủ, đủ rồi, tôi sắp chết rồi."
Trữ Khâm Bạch dừng lại một chút, nằm xuống vùi đầu vào cổ cậu.
Châu Thanh dùng chân đá anh một cái, "Anh cười cái gì?"
Trữ Khâm Bạch cắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-den-tu-1945/3395242/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.