Bồi Tiền học đại học bốn năm cũng không nhảy lớp, nhưng cũng đổi chuyên ngành.
Người trong nhà sau khi biết còn tưởng Bồi Tiền sẽ báo danh vào mấy ngành như ngôn ngữ hoặc về khoa học tự nhiên, không ngờ cậu lại đổi sang chuyên ngành âm nhạc.
“Tiền Tiền con thích ca hát sao?” Bùi Hồng Hào hỏi.
Lý Văn Lệ lộ ra một biểu tình phức tạp. Sau khi Bùi Lĩnh biết được cũng nín cười, còn Tần Trì Dã chỉ biết Bồi Tiền có thể ngũ âm không đầy đủ.
“Ở nhà chưa từng nghe con hát.” Bùi Hồng Hào cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, nói: “Hình như lúc còn nhỏ con thích hát? Đúng không nhỉ? Cha nhớ trước kia khi Tiền Tiền vẫn còn học mẫu giáo thì lúc chơi đùa đều sẽ ngâm nga một bài hát.”
Bùi Hồng Hào nghĩ lại không khỏi thấy có chút áy náy. Ông cảm thấy con trai đã đè nén niềm mơ ước của bản thân, vì gia đình mới chấp nhận trở thành người thừa kế công ty.
Mặc dù ông nói vẫn sẽ ủng hộ với chuyên ngành Bồi Tiền thấy hứng thú nhưng nó lại đột ngột thế này, khiến Bồi Tiền lựa chọn từ bỏ đam mê, còn kinh doanh…
Nghĩ đến này, người ba tốt là chủ tịch Bùi đây còn cảm thấy áy náy hơn nữa.
“Có yêu ca hát, lúc tắm rửa cũng đều hát.” Lý Văn Lệ vẫn là mẹ ruột của cậu nên đương nhiên bà biết trình độ của con trai mình. Năm vào học lớp một Bồi Tiền đã không cần người lớn tắm cho nữa rồi, nhưng Lý Văn Lệ vẫn lo lắng, thường thường đứng ngoài để ý một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-dang-len-lut-hoc-tap/5208035/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.