Âm thanh của trùm trường quá lớn, vừa vang dội vừa hung dữ đến nỗi hàng đầu của lớp cũng có thể nghe thấy. Tất cả đều quay đầu nhìn về phía sau.
Sao vậy? Có chuyện gì vậy?
Trùm trường muốn đánh Trương Gia Kỳ sao?
Trương Gia Kỳ ảo não, sao lại lỡ miệng rồi? Cậu ta lắp bắp chuẩn bị giải thích, vừa mới nói được chữ "em" thì trước cửa lớp giáo viên Ngữ văn đã bước vào, ôm một xấp bài thi, cau mày nói, "Vào lớp rồi mà ai còn to giọng thế hả? Tôi đứng ngoài hành lang cũng còn nghe được."
Mọi người đều đang im lặng nhìn trùm trường ở hàng sau, nghe giáo viên nói vậy lập tức xoay đầu không dám nhìn, chỉ sợ trùm trường ghi hận.
"Em." Tần Trì Dã giơ tay, liếc cũng không dám liếc bạn cùng bàn, đứng dậy nói: "Thưa cô, cổ họng em không thoải mái lắm, em muốn đi phòng y tế."
Nhìn thấy là Tần Trì Dã, giọng của giáo viên Ngữ văn giống như đuổi, "Đi đi."
Tần Trì Dã đứng lên, túm lấy Trương Gia Kỳ, nói: "Thưa cô, em xin cho bạn này hộ tống em."
Giáo viên Ngữ văn: ...
Đau họng mà thôi, hộ cái gì tống chứ? Nhưng cô lại đang vội vàng lên lớp, hai người này trong lớp không thường học bài, đi ra ngoài chơi cũng được, không cần quấy rầy các bạn học khác cho nên giáo viên cũng mắt nhắm mắt mở nói: "Đi đi."
Vẻ mặt của Trương Gia Kỳ từ "Cô ơi cứu mạng chó của em với" thành "mặt chó nhận mệnh", chỉ có thể đi theo anh Dã.
Hai người đi cửa sau ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-dang-len-lut-hoc-tap/452457/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.