Chu Hiện sững sờ định rút tay về thì bị Trương Gia Kỳ ép chặt vào tường. 
"Mày nằm sấp xuống đi để tao lên trước, chút nữa tao kéo mày sau." 
"Trương Gia Kỳ mày cút ngay khỏi lưng bố mày coi, đờ mờ mày nặng như heo vậy." 
Hai người bên này đang ì xèo inh ỏi. 
Rõ ràng bốn người một góc tường nhưng không khí hai bên hoàn toàn khác nhau. Bùi Lĩnh cười hỏi: "Cậu kéo kiểu gì? Đừng có quăng ngã tôi đấy." 
"Đừng có coi thường tôi." Tần Trì Dã lạnh lùng nói, đưa tay ra hiệu để Bùi Lĩnh đi qua. 
Bùi Lĩnh đi tới ngẩng đầu nhìn Tần Trì Dã. Người kia vẫn vô cùng ngoan cố, vẻ mặt lạnh lùng nhưng đôi tay lại buông thõng hai bên không biết phải ra tay "ôm cậu" kiểu gì. Bùi Lĩnh thật ra cũng chưa từng theo đuổi con trai, cũng chưa từng thích ai nhưng đối mặt với đôi tay đang kiềm chế của Tần Trì Dã, dường như cậu có thể vô sự tự thông dạy cho Tần Trì Dã. 
"Cậu đặt tay lên eo tôi đi." 
Tần Trì Dã nghe vậy cúi đầu xuống vừa lúc va phải đôi mắt đen nhánh sáng ngời của Bùi Lĩnh. 
"Ở đâu?" 
Bùi Lĩnh thích dáng vẻ không được tự nhiên của trùm trường lúc này. Cậu nắm lấy tay Tần Trì Dã đặt lên eo mình, vô cùng thản nhiên nói nghiêm túc: "Ngang eo của tôi này. Một chốc nữa tôi dùng sức xem có thể leo lên tường được không. Đúng rồi, phải xoay người-" 
Cậu đang đối mặt với Tần Trì Dã, nói xong thì quay người lại. 
Bàn tay của Tần Trì Dã vòng qua eo Bùi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-dang-len-lut-hoc-tap/452445/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.