"Á, không, không phải, tôi không, không biết...."
Đợi khi Trương Gia Kỳ phản ứng được mình vừa nói cái gì thì cả người lập tức luống cuống. Cậu ta bây giờ chắc hẳn là nên tắt mic rồi chuồn luôn nhỉ. Tuần sau đi học liệu mình có bị đánh chết không?
Giả chết là cách tốt nhất.
Đáng tiếc là Bùi Lĩnh đã sớm nhìn ra, ở trong mic cười hì hì nói: "Cậu cũng nhìn ra à?"
"!!!" Ngón tay Trương Gia Kỳ đang chuẩn bị nhấn vào nút thoát trò chơi đột nhiên dừng lại. Đậu má tình huống bây giờ là thế nào vậy?
Bùi Lĩnh với anh Dã thật sự tốt như thế à?
"Nói cho rõ ràng." Tần Trì Dã cũng không nhịn được nữa, mở miệng nói.
Bùi Lĩnh lẩm bẩm: "Tôi còn muốn nhìn xem cậu có thể giả vờ đến khi nào. Chỉ vậy mà đã không nhịn được à?"
Trương Gia Kỳ ở một bên tắt mic, nhỏ yếu bất lực âm thầm nghe lén.
"Không có gì, là do Trương Gia Kỳ suy nghĩ lung tung." Bùi Lĩnh trả đũa.
Tần Trì Dã: "Cậu xem lại cái ID của mình rồi hẵng nói chuyện."
Trương Gia Kỳ yên lặng gật đầu, cái này làm sao có thể trách cậu ta hiểu lầm được?
"Vậy sao cậu không nói là lần trước do cậu chế giễu tôi? Nếu không phải vì cậu bắt chước tôi trước, tôi rảnh đâu mà làm vậy?" Bùi Lĩnh hừ giọng, "Tần Trì Dã, cậu làm người thế à?"
Không phải Tần Trì Dã chưa gặp qua loại con trai nhỏ nhen nói chuyện khó nghe mà là hắn chưa từng thấy ai giống như Bùi Lĩnh. Nếu là người khác thì Tần Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-dang-len-lut-hoc-tap/452420/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.