6
Cuộc họp buổi sáng, môi của tôi vẫn còn hơi đỏ.
Có lẽ là ảo giác, nhưng hình như Trương Hiến ngồi bên cạnh có lén liếc mắt qua cười một cái.
Mặt tôi không thay đổi chút nào, tiếp tục mắng chửi người.
...
Sao Trương Hiến từ bảy phần đường lại lên thành trăm phần trăm đường thế? Vui cái gì chứ?
Thật không hiểu nổi Alpha ngày nay.
7
Ài, kế hoạch khiến cậu ta tức giận thất bại, nhưng lại bất ngờ biết được pheromone lúc vui vẻ của cậu ta là gì.
Cuộc sống có lẽ cũng giống như vậy, nhân lúc bạn cúi người buộc dây giày mà đá cho bạn một cú, đến khi bạn đứng lên muốn mắng chửi thì lại đưa cho bạn một đóa hoa xinh.
Ài, cuộc sống mà.
8
Thật ra hồi học Đại học tôi còn chưa đoan chính như bây giờ đâu.
Omega trong học viện không ít, tự nhiên sẽ tạo thành một nhóm nhỏ. Thỉnh thoảng tan học hoặc lúc cuối tuần, mọi người sẽ ra ngoài đi ăn. Uống trà sữa đương nhiên là hoạt động không thể thiếu, tôi và bọn họ thường xuyên đến quán trà sữa ở cổng Đông trường học, nguyên liệu sạch, uống ngon.
Tôi còn nhớ quán trà sữa có một nhân viên làm thêm là một học sinh cấp 3, trông dáng vẻ khá là non nớt.
Bình thường tôi cũng hay gọi mua mang về, dù sao mọi người đều là Omega, chả ai cười nhạo bạn cả.
Giờ nghĩ lại, quả thật hoài niệm thời thanh xuân muốn uống trà sữa bao nhiêu thì uống bấy nhiêu ấy.
Tôi nhìn chồng giấy tờ trên bàn, cùng cốc americano đá đang rỉ nước ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-co-vi-tra-sua/513989/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.