Chuyện mua ván trượt cuối cùng vẫn không giải quyết được gì.
Sáng sớm hôm sau, Bạch Y ngồi xe bus tới trường.
Lúc cô lên xe bus, Bành Tinh Nguyệt đã ngồi sẵn ở phía sau, mỗi ngày cô nàng luôn cùng cô ngồi xe bus đến trường.
Nhưng bên cạnh lại không có bạn nam nào xấp xỉ tuổi với cô.
Bạch Y đi tới ngồi xuống vị trí trống bên cạnh Bành Tinh Nguyệt.
Cô tò mò khó hiểu nói: "Tinh Nguyệt, không phải cậu nói hôm nay anh họ sẽ tới trường cùng với cậu sao?"
Bành Tinh Nguyệt vô cùng bất đắc dĩ trả lời: "Anh ấy nhất quyết muốn đến trường bằng ván trượt, không muốn ngồi xe bus cùng mình."
Bạch Y nghe vậy, nhỏ giọng nói: "Nếu có thể mình cũng muốn làm vậy."
Trong giọng nói mơ hồ lộ ra sự hâm mộ và khao khát.
Bành Tinh Nguyệt đau lòng sờ đầu Bạch Y, nửa đùa nửa thật an ủi cô: "Mình đi trộm ván trượt của anh họ cho cậu chơi nhé."
Vốn dĩ trong lòng Bạch Y còn hơi buồn, kết quả là bị Bành Tinh Nguyệt chọc cười.
Sau khi đến trường học, Bành Tinh Nguyệt đặt cặp xuống rồi ra khỏi lớp, lúc đi còn hét to với Bạch Y đang định thu bài tập hoá học: "Nhất Nhất, bài tập của mình ở trong cặp, cậu lấy giúp mình nhá!"
"Được." Bạch Y quay mặt cười với cô nàng, giọng nói mang theo sự nhẹ nhàng của thiên nhiên.
Làm cán sự môn hoá học, chuyện đầu tiên mà Bạch Y làm mỗi lần tới trường chính là thu bài tập Hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cau-ay-cham-nhe-tay-toi/2827656/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.