“Cha, ta đã mang nước về đây.”
Lăng Hiểu Mai lảo đảo chạy về, khiến nước bên trong thùng phần lớn đều bị dội hết ra ngoài, thế nhưng hai gò má của nàng ửng hồng lên,xem ra đã rất vui vẻ vì có thể giúp cha làm một chút việc có ích.
Lăng Tâm Phàm vừa lau mặt cho nàng,vừa cười nói: “Con có đói bụng không? Cha chuẩn bị một ít điểm tâm cho con ăn nha.”
“Ta muốn ăn, ta muốn ăn ──”
Hắn đưa cho nàng một khối bánh đậu xanh, nàng vui vẻ ngồi xuống bên cạnh hắn, hai chân không ngừng đong đưa qua lại, một bên vừa cắn nuốt, một bên lại nói: “Cha, bao giờ thì chúng ta có thể trở về thăm bà bà?”
Lăng Tâm Phàm nghe xong thì trở nên thất thần trong giây lát, đây là vấn đề mà gần đây nữ nhi thường hay đề cập đến.Thế nhưng,chỉ vừa mới nghĩ tới cuộc sống khi còn ở trong thành, cùng Lăng Dương Lam trải qua những tháng ngày đầy chua xót nhưng cũng không kém phần ngọt ngào, tim hắn liền đập mạnh và loạn nhịp bên trong ***g ngực.
Khi hắn vừa ly khai khỏi Lăng gia,quả thực cõi lòng gần như đã tan nát cả rồi, nhưng chỉ mới lướt qua một đoạn thời gian ngắn, mà sự đau đớn trước đó gần như đều biến mất,nó đã trở thành những hồi ức rất đẹp. Hắn biết nếu như lần này quê hương không gặp phải nạn hạn hán, thì hắn vĩnh viễn cũng không có dũng khí để đi đến kinh thành, cũng vĩnh viễn không có khả năng được gặp lại Lăng Dương Lam, thậm chí còn......, hắn đỏ mặt nhớ đến rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-tuong-thu-he-liet-bo-2-phuong-hoan-sao/93452/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.