“Người nào?” Như Ý quát khẽ đồng thời nghiêng người chắn phía trước Cát Tường.
“Ngươi là ai?” Nam tử thích cười khẽ nhíu mày, hỏi lại.
“Nơi này là phủ đệ của An Quốc Vương, các ngươi nửa đêm đến tìm hắn có việc sao?”
“Chúng ta không tìm Chu Thất, chúng ta tìm Đường Cát Tường. Các hạ biết hắn ở đâu không?”
“Các ngươi…là người của Đường Môn?” Y chỉ hoan nghênh người của Đường Môn mà thôi.
“Phải rồi.”
“Có gì chứng minh?” Tâm vừa khẽ dao động thì đã nhanh chóng bị áp chế xuống.
“Sao phải nói ngươi biết? Ngươi là người ở đâu vậy?” Nam tử mắt hồ ly nheo nheo đôi con ngươi, mang chút khó hiểu.
“Trước mắt Đường Cát Tường là người trong lồng của ta.” (lồng nha, ko phải lòng)
“Ô ~?!” Nam tử có vẻ mặt tươi tắn — Đường Môn lão đại Đường Vô Y quả thật bật cười. “Tiểu đệ nhà ta từ khi nào lại chui vào cái lồng của người khác rồi? Các hạ khẩu khí không nhỏ nha, chỉ là không biết bản lãnh thực sự thế nào.” Vừa nói song chưởng liền vung lên, một cổ kình lực từ lòng bàn tay hắn liền bắn ra.
Muốn tránh đi, nhưng như vậy thì sẽ tạo khoảng trống khiến Cát Tường cùng thiếu niên vốn vẫn còn nằm mê man kia bị lộ ra hoàn toàn, nếu chân di chuyển vậy chẳng phải không xong rồi sao?
Lập tức ra tay mạnh mẽ tiếp đón cỗ khí lưu đó.
Kình khí va vào nhau, nhất thời nổ thành một mảnh bụi mù mịt.
Nguyên bản khi hai người xung động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-tuong-nhu-y/2405611/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.