“Chu Thất, ngươi chuẩn bị cho tốt chưa?”
Thiếu niên một thân hắc y đứng trước mặt Chu Thất, nói bằng loại ngữ khí rất không cung kính, Chu Thất trong một khắc cũng bị đơ ra.
“Ngọc Như Ý?”
“Là ta.”
“Ngươi như thế nào…xuất hiện với bộ dạng này? Đó là nhân bì diện cụ à?”
“Đúng. Đưa đây cho ta!” Mở bàn tay đưa ngang trước mặt Chu Thất.
“Vật gì?”
“Bản đồ Trữ Vương phủ. Ta biết Cát Tường ở đó, không muốn ta đem hoàng thân quốc thích giết hết thì tốt nhất là dứt khoát một chút.”
“Vẻ mặt của ngươi thoạt nhìn rất dữ tợn.” Cho dù đã mang nhân bì diện cụ, vẫn có thể thấy được qua ánh mắt thị huyết của y. E rằng đây cũng chính là nguyên nhân mang diện cụ đi, e ngại vẻ mặt vặn vẹo như vậy sẽ dọa người khác sợ hãi. Nhìn biểu hiện thì thấy y rõ ràng đã bị cơ giận đốt cháy lý trí khống chế không được nữa rồi.
“Liên quan gì đến ngươi? Có đưa không thì bảo.” Nhẫn nại đến tận hôm nay là đủ rồi. Sự kiên nhẫn cả đời của Ngọc Như Ý đều đã dùng hết vào những ngày này, y như bây giờ cũng không biết có thể gây ra chuyện gì nữa.
“Đưa.” Đứng dậy phủ thêm một lớp áo khoác màu đen thật kĩ lưỡng, “Đi thôi.”
“Ngươi cũng đi?”
“Bản đồ của vương phủ trong thiên hạ toàn bộ đều giấu trong đầu ta, còn ai biết rõ hơn được hả? Cát Tường tốt xấu gì cũng là thân thích, ta cùng ngươi đi một chuyến vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-tuong-nhu-y/2405607/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.