Tô Liệu cảm thấy tất cả bực bội, khó chịu cùng đau đớn trong lòng —— đều từ từ tan biến theo nụ hôn đó. Đại não của anh thoáng chốc trống rỗng, giống như đang bồng bềnh trên những tầng mây, thân thể căng thẳng của anh đột nhiên mất đi sức lực, kéo theo Du Vũ cùng nhau nằm xuống, lưng hai người chạm vào chiếc giường mềm mại.
Nước mắt không ngừng trào ra —— anh đã kìm nén quá lâu. Kể từ khi quyết định làm phẫu thuật, Tô Liệu vẫn luôn nỗ lực làm một cậu bé ngoan. Anh lắng nghe lời khuyên của bác sĩ và tích cực hợp tác điều trị, chưa bao giờ anh than khó thở hay vết mổ lại đau. Anh luôn cười và an ủi tất cả mọi người trong cuộc sống của mình, cố gắng không gây cho ai một chút rắc rối nào.
Kỳ thực anh cảm thấy hỏng bét, cảm thấy mình không tốt chút nào.
Tô Liệu dựa vào bả vai Du Vũ, như thể một linh hồn lang thang đã tìm được chỗ dựa, như con thuyền lênh đênh trên biển thả neo. Anh ngửi thấy mùi thơm như nắng trên người Du Vũ, cũng thoang thoảng mùi axit hypochlorous trong bể bơi, gần như mặc kệ tất cả khóc thật lớn.
Thật ra trong lòng Du Vũ cũng có chút thấp thỏm, nhưng cậu lại cảm thấy khóc có lẽ là một chuyện tốt, cho nên cậu chỉ im lặng xoa đầu Tô Liệu.
...
Tô Liệu khóc đủ rồi, đến khi hoàn hồn lại, vai áo phông của Du Vũ đã ướt đẫm một mảng. Tô Liệu dùng sức hít mạnh một hơi, bắt đầu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-song/2590972/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.