Sở đạo nhân không hé răng.
Thị vệ bên cạnh lập tức dùng cầm nã thủ bắt lấy cằm hắn, bộ dạng hung hăng nói: "Quốc Sư hỏi ngươi cái gì, ngươi liền thành thật trả lời cái đó cho ta. Bằng không, ngươi sẽ không dễ chịu đâu!"
Nói xong, gã thị vệ ném hắn ra, một roi quất lên. Trên lưng Sở đạo nhân nóng rát, ngẩng đầu nhìn về phía lão đạo sĩ, nhíu mày hỏi: "Quốc Sư? Ngươi là Quốc Sư nước nào?" Đại Chiêu không có xưng hô "Quốc Sư" này.
"Quốc Sư hỏi ngươi, ngươi chỉ cần trả lời!" Thị vệ lại quất một roi.
Sở đạo nhân lúc này mới chú ý tới, thị vệ kia đeo huy chương, huy chương kia hình như từng thấy ở đâu... Hắn ngẫm nghĩ, sau đó bỗng nhiên nhớ lại: "Các ngươi là người tiền triều Đại Việt!"
"Không cần đánh trống lãng." Đạo nhân áo đen được xưng là Quốc Sư duỗi tay kéo một sợi tóc đen trên đầu Sở đạo nhân xuống: "Ngươi hẳn rất rõ ràng, bổn toạ có vô số phương pháp có thể khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong. Sự kiên nhẫn của bổn toạ có hạn. Trước khi bổn toạ tức giận, ngươi tốt nhất không cần lại khiêu chiến sự kiên nhẫn của bổn toạ."
Sở đạo nhân nhìn sợi tóc quấn quanh trên tay lão ta, rốt cuộc lộ ra một chút sợ hãi. Khi tận mắt nhìn thấy sư đệ bị giết, xác chết sư phụ bị huỷ, Sở đạo nhân liền hiểu rõ chính mình hẳn cũng không có mạng để sống. Đã nhìn thấy sinh tử, vừa rồi hắn đã không còn sợ hãi. Nhưng giờ phút này nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075396/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.