Quý Thất đáp: "Chính là ý mà Tống tỷ tỷ nghe thấy!"
"Ngươi!" Tống Chi Hoạ vừa định mở miệng cãi nhau ba trăm hiệp với thất nương tử, Quý Vân Lưu đã mở miệng chặn đứng nàng ta: "Tống tỷ tỷ, lời của thất muội muội tuy không lọt tai, nhưng muội ấy vẫn là có ý tốt. Nơi này nhiều người gió lớn, sợ có vạn nhất, không bằng Tống tỷ tỷ đến nhà ấm ngồi nghỉ ngơi một chút đi." Nàng nói xong rồi dặn dò Tự Cẩn đưa Tống Chi Hoạ đến nhà ấm.
Dường như Tống Chi Hoạ cũng bực bội ánh mắt mọi người nơi này nhìn chính mình, lạnh lùng hừ một tiếng, rồi nói muốn về phủ Cảnh Vương. Dù sao nàng ta cũng khoe khoang xong rồi. Nơi này không chấp nhận được nàng ta, nhưng người trong phủ Cảnh Vương đều xem nàng ta là bảo bối đấy!
Nàng ta không ở nơi này gây chuyện làm chướng mắt, đối với mọi người mà nói đều là chuyện tốt. Quý Vân Lưu hiện giờ đã quản việc trong phủ, nghe vậy, vui mừng, lập tức phái người cẩn thận tiễn biểu cô nương ra cửa trong.
Đợi tiễn khách đi rồi, các tỷ muội mỗi người trở về viện của mình. Quý Vân Quyến lấy cớ cùng theo tới Yêu Nguyệt Viện của Quý Vân Lưu.
Hồng Xảo dâng trà cho hai người rồi lui ra ngoài. Đại nương tử cũng không vòng vo, trực tiếp hỏi Quý Lục: "Lục muội muội, vừa rồi khi Tống di nương lại đây, có phải muội nhìn ra nàng ta có chỗ gì không ổn?"
Lúc trước, Quý Vân Lưu đến phủ giúp nàng ấy xem phong thuỷ một lần. Từ sau lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075363/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.