Năm năm đời trước, Thất hoàng tử chỉ vì cái lợi trước mắt làm hắn chết trong ám sát. Một đời này, hắn thu tính nết, mặc dù trong lòng tức giận đến một tay bẻ gãy bút lông cừu, giọng điệu thong dong như cũ: "Trong thời gian này, Đại Lý Tự Trần Đức Dục có điều tra ra được cái gì hay không?"
Ninh Thạch nói: "Đậu Niệm Bách ở trong lao còn chưa khai ra lời gì có liên quan đến vụ án thì đã chết rồi. Có điều bài thi hắn làm là tìm người viết giùm, điểm này đã có chứng cứ vô cùng xác thực."
"Phía phủ Chiêm sĩ thì sao?"
"Đổng Chiêm sĩ không thừa nhận chuyện mua bán đề thi tại toà nhà thành Bắc ngày đó. Chỉ sợ việc tiết lộ đề thi này, Cảnh Vương sẽ tuỳ tiện kéo quan viên trong phủ Chiêm sĩ ra làm lời giải thích trước mặt Hoàng Thượng."
Ngọc Hành nhìn chằm chằm bút lông cừu bị gãy khúc trong tay: "Tiết lộ chuyện Đậu Niệm Bách tìm người viết giùm bài thi này ra ngoài, cho thiên hạ đều biết!"
Ánh mắt hắn loé loé. Ngọc Lâm chạy thoát mùng một, hắn thật ra xem xem hắn ta có thể tránh thoát mười lăm hay không!
"Thất gia," Tịch Thiện hai tay nâng một cái tráp vào thư phòng bẩm báo: "Tần vũ nhân sai tiểu đạo sĩ tự tay giao cho tiểu nhân, bảo tiểu nhân chuyển cho ngài."
Ngọc Hành nghĩ đến phù bình an mà Quý Vân Lưu lừa bịp tới lúc trước, duỗi tay cung kính đón lấy tráp trong tay Tịch Thiện: "Tần vũ nhân có chuyển cáo lời gì hay không?"
Tịch Thiện lắc đầu: "Không có.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075236/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.