Khung cảnh đột nhiên biến sắc như vậy, làm thời gian phảng phất yên lặng tại một khắc này.
Trong lòng Quý Vân Vi không thể tin được, hỗn loạn thất thố. Trong đầu Quân Tử Niệm như gợn sóng vạn trượng, ngạc nhiên kinh hoảng. Quý Vân Lưu thong thả di chuyển, bước chân quỷ dị... Cục diện vốn nên hỗn loạn theo ba người không tiếng động trong phòng, ngược lại hài hoà yên ổn.
Theo khăn trên tay Quý Tứ rơi xuống đất, Quân Tử Niệm nhìn chăm chú nước mắt trên mặt nàng, rốt cuộc lấy ra bản sắc nam nhi, bước lên trước hai bước, chắp tay thi lễ nói: "Tứ nương tử, ta... Tại hạ tên là Quân Tử Niệm, năm nay mười bảy, chưa cưới vợ chưa có hôn phối... Tại hạ, khi lần đầu tiên thấy cô nương, liền lòng sinh ái mộ. Nhưng, nhưng trong nhà tại hạ không quyền không thế... Liền sinh ra lòng tự coi nhẹ mình, không dám có gì với cô..."
Xưa nay nhất cử nhất động của hắn đều là lịch sự văn nhã, giờ phút này thái độ bình thường lại hoàn toàn biến mất. Lời hay châu ngọc trong bụng khổ đọc mười mấy năm mà có được giờ phút này bị hắn nói giống như những hán tử nhà nông ở nông thôn bày tỏ, vô cùng không thanh nhã.
Nhìn tứ nương tử run rẩy đứng trước mắt, lại nhìn bạch ngọc đeo ở trước ngực nàng, Quân tam thiếu càng đi về trước vài bước, phá tan toàn bộ tất cả rụt rè: "Từ lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng, liền biết cả đời này của ta, trong lòng trong mắt rốt cuộc không chứa được người khác... Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075220/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.